Không có anh lấy ai đưa em đi học về Lấy ai viết thư cho em mang vào lớp học Ai lau mắt khi em ngồi khóc Ai ngồi nghe em kể chuyện phong thu? Những lúc em cười trong sương khuya Lấy ai thấy những đường răng em trắng Đôi mắt sáng là hành tinh lóng lánh Lúc sương mờ ai thở để sương tan? Ai cầm tay cho đỏ má hồng em Ai thở nhẹ cho mây vào trong tóc Không có anh nhỡ một mai em khóc Ánh thu buồn trong mắt sẽ hao đi Tóc sẽ gầy thêm mái tóc buồn thơ Không có anh lấy ai ve vuốt? Không có anh nếu một mai em chết Thượng Đế hỏi anh sao tóc em buồn Sao tay gầy sao đôi mắt héo hon Anh sẽ phải cuối đầu đi vào địa ngục... | Nếu vắng anh ai dìu em đi chơi trong chiều lộng gió. Nếu vắng anh ai đợi chờ em khi sương mờ nẻo phố. Nếu vắng anh ai đón em khi tan trường về, kề bóng em ven sông chiều chiều, gọi tên người yêu. Nếu vắng anh ai ngồi gần em thêm hương nồng đêm giá. Nếu vắng anh ai dệt vần thơ cho em hồng đôi má. Nếu vắng anh ai ngắm môi em tươi nụ cười, Làn tóc xanh buông lơi tuyệt vời, chan chứa mộng đời Nhưng thôi em biết rằng khi núi sông chưa thái bình trên khắp nơi. Anh đi vì nguồn sống, vì ngày mai, vì tự do liều thân tranh đấu. Có những đêm âm thầm nghe tin vang xa ngoài tiền tuyến. Nhớ đến anh oai hùng xông pha gian nguy vòng chinh chiến. Phút luyến thương em chắp hai tay lên nguyện cầụ Mộng ước quê hương thôi hận sầu ta sớm gần nhau. |